Hồi bé, tôi hay ngước lên trời, ngẩn ngơ nhìn mấy vì sao lập lòe giữa nền đen thẳm. Tôi không biết vì sao mình lại thích nhìn trời đến thế – chỉ là, cảm giác khi ấy rất lạ: vừa bé nhỏ, lại vừa rộng lớn. Vừa thấy mình chẳng là gì, lại vừa thấy mình được là t�